Đêm đông cô đơn

Nỗi lạnh xuyên lòng bởi giá đông
Sương rơi buốt dạ gió heo nồng
Mình em dệt mộng đơn chăn gối
Hỏi người quân tử có thương không…
Cứ mỗi đông về lại ngóng trông
Thương cho phận bạc chẳng có chồng
Buồn vương nuốt lệ chôn sầu kín
Mong rằng kết ái mối tình chung
Ước nguyện cùng anh thỏa giấc nồng
Quên đi cái lạnh bởi trời đông
Thả hồn hoan lạc ta say mộng
Vui cùng hạnh phúc vẫn hằng mong.